(Hát theo bài hát
Con đường xưa em đi, thành thật xin lỗi tác giả).
Con đường xưa em đi, người ta bỗng "chia lìa": dựng đầy "lô cốt" cao. Con đường đang thênh thang, bỗng bây giờ bé ti. Hỏi làm sao để đi.
ĐK: Hôm nay, kẹt cứng nơi đây, mình ước mong gì, họ dẹp ngay "nó" giùm. Không thôi, nganh chỗ đang làm, tôn ngã vô người, là mình sẽ "đai" liền. Em đi! Để ý nghe em, đừng có lơ là, mà sụp ngay ổ gà. Thi công, nhưng chẳng an toàn, nên dễ ngã nhào, vì đường làm xong lại lún...
Con đường nay em đi, giờ "lô cốt" giăng đầy, thế là em hết đi. Chỉ còn giơ hai tay, ngửa lên trời thở than, mà rằng: "xin bó tay".
Trương Văn Thuận (Biên Hòa)
Làng cười số 31
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét